Sài Gòn – Thượng Hội Đồng Giám Mục kỳ thứ 13 vừa khai mạc tại thánh đô Vatican, có chủ đề “Tái truyền giảng Tin Mừng để thông truyền Phúc Âm”.
Trong phần phát biểu của các nghị phụ, có lẽ chúng tôi chú ý đến hai lời phát biểu ấn tượng. Đó là lời phát biểu của Đức Tổng Giám Mục Socrates Villegas của giáo phận Lingayen-Dagupan, Philippines và của Đức Hồng Y Zenon Grocholewski, người Ba Lan, Tổng trưởng Bộ giáo dục Công Giáo.
Đức Tổng Socrates Villegas nói rằng chỉ có thể rao giảng Tin Mừng cho người nghèo nếu người truyền giảng chia sẻ sự nghèo khó của họ. “Tin Mừng có thể được giảng cho những bao tử trống rỗng, nhưng chỉ khi nào bao tử của người giảng thuyết cũng trống như bao tử các giáo dân của mình”.
Còn Đức Hồng Y Zenon Grocholewski thì nói rằng chướng ngại lớn nhất mà một linh mục hoặc một nhà thần học gặp phải, trong việc trở thành một nhà rao giảng Tin Mừng đích thực chắc chắn là thái độ kiêu ngạo, cùng với “đồng minh” của tật xấu này là sự ích kỷ. Sự ham hố và miệt mài cố gắng trở thành cao trọng, thành người đặc sắc và quan trọng khiến cho nhiều giáo sĩ trở thành những “người chăm sóc bản thân mình thay vì lo lắng quan tâm cho đoàn chiên”, như thánh Augustino đã nói.
Hai nghị phụ từ hai phương trời xa lạ gặp nhau ở một điểm chung. Ấy là điểm của đức tin và lòng mến và là điểm chính yếu trong công cuộc rao giảng Tin Mừng. Điều này đã được Đức Kitô công bố khi Người khởi đầu công cuộc rao giảng Tin Mừng. Thánh Luca ghi lại: “Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng : Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn” (Lc.4,17-18).