Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

Thánh lễ Âu Tinh bổn mạng giới trẻ giáo xứ Xuân Hòa hạt Hướng Phương!

Trong niềm vui lễ Thánh ÂuTinh bổn mạng giới trẻ giáo xứ Xuân Hòa, cha quản xứ Xuân Hòa Phêrô Mai Xuân Ái đã ưu ái mời đội bóng chuyền ca đoàn Hòa Ninh và đội bóng đá các chú giúp lễ giao lưu bóng chuyền bóng đá tại sân vận động giáo xứ Xuân Hòa trong niềm vui của ngày lễ Quan Thầy giới trẻ, kết quả đội bóng chuyền ca đoàn Hòa Ninh đã thắng đội bóng chuyền giáo xứ Xuân Hòa với kết quả 3 - 2, còn bóng đá kết quả đội bóng đá Xuân Hòa đã thắng đội bóng đá các chú giúp lễ Hòa Ninh với kết quả 5 - 0, sau buổi giao lưu quý Cha cũng như giới trẻ giáo xứ Xuân Hòa đã ngồi lại cùng nhau trong ly nước!


BTT giáo xứ Hòa Ninh

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

55 em lãnh nhận bí tích Giải Tội lần đầu!


Tối thứ 5 sau Chúa Nhật 20 Thường Niên Năm A giáo xứ Hòa Ninh vui mừng đón nhận 55 em học sinh giáo lý lãnh nhận hồng ân qua Bí Tích xung tội lần đầu, trong niềm vui của các em có 160 cha mẹ của các em cũng vui mừng đến tòa giải tội, để cùng chia sẽ niềm hạnh phúc của các em khi được rước Chúa lần đầu!
BTT Hòa Ninh

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

Ông Phêrô Nguyễn Hữu Đức thuộc xóm Tiền Môn xứ Hòa Ninh qua đời!


 CÁO PHÓ
  Trong niềm tin vào Chúa Kitô Phục Sinh,
Cha quản xứ, Hội đồng mục vụ giáo xứ và gia quyến xin kính báo cùng thân bằng quyến thuộc và bạn hữu gần xa:
 
Ông Phêrô Nguyễn Hữu Đức
 
Sinh năm 20 / 09 / 1960, tại Xóm Tiền Môn - Giáo xứ Hòa Ninh - Giáo phận Vinh
 
đã an nghỉ trong Chúa vào lúc 22 giờ 10 phút ngày 21 tháng 08 năm 2014
Hưởng dương 54 (tuổi).
Thánh lễ an táng vào lúc  14 giờ 00  ngày 23 /08/ 2014
tại Thánh đường giáo xứ Hòa Ninh 
(xã Quảng Hòa - TX Ba Đồn - Quảng Bình),
An táng tại nghĩa địa Đồng Chăm lúc 16 giờ 00 cùng ngày   
Kính xin quý cha, quý tu sĩ và bạn bè thân hữu xa gần hiệp thông với chúng tôi dâng lời cảm tạ Thiên Chúa cho linh hồn
Phêrô,  Xin vì Danh Chúa Nhân Từ ban cho linh hồn Phêrô được nghĩ yên bên Chúa và các thần thánh trên Quê Trời.

Ban truyền thông giáo xứ Hòa Ninh

Pet Minh Tiến

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Cầu nguyện – Bí quyết hạnh phúc gia đình kitô giáo

CẦU NGUYỆN – BÍ QUYẾT HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH KITÔ GIÁO
giadinh-caunguyenKhi đề cập đến hoàn cảnh gia đình trong thế giới hôm nay, ngoài những điểm tích cực, thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II còn nói đến những tiêu cực mà ngài gọi là những thoái hoá về những giá trị căn bản: quan niệm sai làm trên lý thuyết và thực hành về sự độc lập hai vợ chồng, những mập mờ về tương quan quyền uy của cha mẹ và con cái, các vụ ly dị gia tăng, vết thương về sự phá thai, sự ích kỷ …
Và trong Thư Mục vụ năm 2002, Hội đồng Giám mục Việt Nam cũng ưu tư về hình ảnh đẹp của gia đình Việt đang dàn bị đánh mất: hình ảnh một gia đình “trên thuận dưới hoà trong một mái nhà đầm ấm”. Những nguy cơ này ít nhiều đều ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình mà nguyên nhân gián tiếp được nêu lên là: sự xáo trộn trong sinh hoạt, sự hưởng thụ ích kỷ, lối sống sa đoạ, tệ nạn xã hội, sự suy giảm đạo đức …
Hạnh phúc gia đình là điều mong ước của mọi người, nhất là Kitô hữu và họ tìm cách để bảo vệ hạnh phúc cho gia đình mình. Một trong những bí quyết để kiến tạo và bảo vệ hạnh phúc gia đình, đó là sự cầu nguyện. Vậy, chúng ta cùng xem xét càu nguyện sẽ bảo vệ hạnh phúc như thế nào và cách thực hành cầu nguyện trong gia đình Kitô giáo.
Cầu nguyện bảo vệ phúc gia đình
Trước hết, cần có một định nghĩa về cầu nguyện. Thực ra có rất nhiều định nghĩa về cầu nguyện, nhưng tựu chung lại có thể nêu vắn gọn thế này: cầu nguyện là nâng tâm hồn lên với Chúa (elevatio mentis ad Deum). Đây là cách định nghĩa của ông Evagriô Ponticô (345- 399), trong đó gồm ba yếu tố: nâng lên, tâm hồn và Thiên Chúa. Đỉnh cao của cầu nguyện là việc kết hiệp với Thiên Chúa trong tình yêu.
Cách chung, khi càu nguyện, con người đi vào cuộc đối thoại thẳm sâu với Thiên Chúa như hai người bạn: “hàn huyên – homilia – với Chúa”. Anh mở rộng tâm hồn để biểu lộ những tâm tình, những ưu tư của mình; anh lắng nghe tiếng Chúa nói và nhận thêm được sức mạnh từ nơi Người. Thiên Chúa là Đấng mà anh tin tưởng tuyệt đối, Thiên Chứa là Đấng nhân từ luôn ban cho anh hạnh phúc, cũng như cho gia đình mà anh đang sống. Chính Thiên Chúa, qua việc cầu nguyện, sẽ chỉ cho mỗi thành viên trong gia đình biết cách sống làm sao để kiến tạo hạnh phúc cho mình và cho gia đình.
Do vậy, việc cầu nguyện liên lỷ với Thiên Chúa là thiết yếu. Nhưng không phải lúc nào mỗi người đều có thể cầu nguyện liên lỷ cách dễ dàng. Dĩ nhiên, việc gì cũng phải có sự cố gắng và tập tành, cầu nguyện cũng cần đi từng cấp độ của nó, nhưng trước hết là dần ý thức sự hiện diện của Chúa trong từng lời nói, từng cử chỉ và từng hành động của mình, rồi dần đến việc cảm nghiệm Chúa qua từng biến cố cuộc sống và tâm tình với Người ngay trong những sự kiện cuộc đời.
Thánh Augustinô tóm gọn cầu nguyện trong sự: tâm tình cầu nguyện và tác động cầu nguyện. Tâm tình cầu nguyện hệ tại việc kết hiệp với Thiên Chúa. Theo đó, việc cầu nguyện không bị giới hạn về không gian và thời gian, nghĩa là cầu nguyện liên lỷ mà chúng ta vừa nói trên. Còn tác động cầu nguyện thì nhắm đến thời khắc được dành ra để cầu nguyện. Theo đó, việc cầu nguyện bị giới hạn về thời gian, nghĩa là chỉ có những thời giờ nhất định để cầu nguyện, còn dành thời gian để làm những bổn phận khác nữa. Đó là cách cầu nguyện chung hay kinh nguyện chung mà chúng ta sẽ đề cập dưới đây.
Đức Giêsu cầu nguyện liên lỷ trong khi giảng dạy và chữa bệnh, trong suốt cả ngày sống. Người luôn sống kết hiệp với Chúa Cha qua việc cầu nguyện. Người cũng dạy các Tông đồ và mọi người càu nguyện luôn và cho thấy cần thiết phải cầu nguyện.
Kitô hữu sẽ không cảm thấy hạnh phúc trong cuộc đời theo Đức Kitô nếu không cầu nguyện. Đức cha Têophanô sánh việc cầu nguyện như là hơi thở của tâm thần. Giống như thân xác mà không ăn không thở là chết, thì tương tự như thế, tâm thần càn sự cầu nguyện bởi vì nó mang lại lửa đức ái sưởi ấm tâm hồn. Thánh Gioan Climacô ca ngợi rằng “cầu nguyện làcứu độ thế gian, là bình an với Chúa, là thứ tha tội lỗi, là thành luỹ chổng lại cơn cám dỗ, là sự hoà giải các cuộc tranh giành, là công tác duy nhất của các thiên thần, là lương thực cho các linh hồn, là niềm vui mai hậu, là hoạt động kéo dài đến mãn đại.”
Như thế, gia đình Kitô hữu cũng phải cầu nguyện là điều hiển nhiên. Mỗi thành viên trong gia đình (ông bà, cha mẹ, con cái …) đều cần cầu nguyện, càu nguyện nâng đỡ đời sống gia đình và làm cho gia đình hạnh phúc, vì mọi người đều sống theo sự hướng dẫn của Chúa. Có Chúa ngự trong gia đình và mỗi người cảm nghiệm như vậy thì hạnh phúc sẽ luôn có trong gia đình là chắc chắn. Nếu như gia đình không tránh khỏi những bất hoà và xung đột thì cầu nguyện sẽ là sự hoà giải. Nếu trong gia đình người này có lỗi với người kia thì càu nguyện sẽ là sự tha thứ. Nếu gia đình có những lo âu buồn phiền giữa bao thử thách gian nan thì cầu nguyện sẽ đem lại niềm vui và bình an. Nếu gia đình, xét như là một tế bào của xã hội, sống giữa những cám dỗ của sự xấu trong xã hội, thì cầu nguyện sẽ là thành luỹ che chở giữ gìn.
Đối tượng của càu nguyện mà các thành viên nhắm tới là Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa, Đấng đã kết hợp cha mẹ, Đấng đã ban con cái như hoa trái của tình yêu vợ chồng, sẽ là điểm nối kết mọi thành viên gia đình. Chính Thiên Chúa luôn ngự trong gia đình nếu họ luôn biết cầu nguyện với Người. Những hoa trái của cầu nguyện đều phát sinh từ Thiên Chúa. Nếu họ biết kết hiệp với Thiên Chúa thì họ sẽ nhận được những hoa trái ấy (bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nại, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền hoà, tiết độ]. Chúng tạo nên hạnh phúc cho gia đình.
Gia đình cầu nguyện như thế nào?
Trước tiên cần khẳng định rằng cha mẹ phải là những người tiên phong và mẫu gương cho con cái trong việc cầu nguyện. Điều đó giả thiết rằng cha mẹ trong trách nhiệm giáo dục đức tin cho con cái, cũng dạy chúng cầu nguyện. Làm sao để cha mẹ và con cái có thói quen cầu nguyện: cầu nguyện liênlỷ và cằu nguyện theo các giờ nhất định, về điểm này, chúng ta hãy nghe giáo huấn của Đức Phaolô VI dành cho các bậc cha mẹ :
“Hỡi các bà mẹ, chị em có dạy cho con cái của mình những lời kinh của người Kitô hữu không ? [...] Chị em có lần hạt chung với chúng ở gia đình không? Còn những người cha, anh em có biết cầu nguyện chung với con cái, với cộng đồng gia đình, ít là thỉnh thoảng không? Gương sống của anh em qua sự ngay thẳng trong tư tưởng và hành động, được hỗ trự bằng ít nhiều kinh nguyện chung, quả là một bài học sống, một hành vi thờ phượng đáng tuyên dương. Như thế, anh em đang đem bình an vào trong tổ ấưi gia đình anh em: ‘Bình an cho nhà này’. Đừng quên rằng làm như thế là anh em đang xây dựng Hội Thánh.”
Cầu nguyện chung
Như đã nói, một mặt mọi người trong gia đình không phải lúc nào cũng cầu nguyện mà không làm gì cả,mặt khác họ phải lo nhiều công việc bổn phận: học hành, buôn bán, giao dịch, thăm hỏi… Thế nên, gia đình, vì không thể bỏ qua việc kinh nguyện chung, cần phải có giờ nhất định để cầu nguyện. Thiết nghĩ, tuỳ hoàn cảnh mỗi gia đình, có thể dành giờ cầu nguyện chung vào ban sáng hay buổi tối. Ở Việt Nam, các gia đình thường đọc kinh tối với nhau, sau bữa cơm gia đình. Đó là giờ nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt nhọc và trong giờ này họ dâng lên Thiên Chúa lời nguyện tạ ơn và xin Người chúc lành cho một đêm nghỉ ngơi bình an.
“Vợ chồng cùng cầu nguyện với nhau, cha mẹ và con cái cùng cầu nguyện với nhau. Sự hiệp thông trong kinh nguyện vừa là hoa trái vừa là đòi hỏi của sự hiệp thông mà các bí tích Rửa tội và Hôn phối mang lại.” Khi cầu nguyện chung như vậy, chính Đức Giêsu hiện diện giữa gia đình và những lời cầu xin của gia đình xứng đáng được Chúa Cha nhận lời (Mt 18,19-20].
Câu nguyện bằng Lời Chúa
Khi khẳng định rằng “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv 118,105), thì một cách gián tiếp, Vịnh gia muốn nói đến tầm quan trọng của Lời Chúa trong cuộc đời, đến nỗi có thể nói Lời Chúa là lẽ sống. Cộng đoàn Hội Thánh được Lời Chúa quy tụ lại để được giáo huấn và kín múc sức mạnh nơi Lời, mà cụ thể là trong Thánh lễ mỗi ngày. Chính trong Lời Chúa, mà “Chúa Cha trên trời bằng tất cả lòng trìu mến đến gặp gỡ con cái mình và ngỏ lời với họ.” Và Lời Chúa trở thành lương thực cho linh hồn, nguồn sống thiêng liêng, tinh tuyền và trường cửu cho con cái Hội Thánh. Gia đình, xét như là Hội Thánh tại gia, cũng được Lời Chúa quy tụ, trong đó cha mẹ và con cái hiệp nhất trong Lời. Lời Chúa sẽ hướng dẫn mỗi thành viên cách sống để kiến tạo hạnh phúc cho gia đình mình.
Một cách cụ thể, chính việc đọc kinh chung (thường giờ kinh tối) là thời gian phù hựp để mọi người trong gia đình quy tụ lại để lắng nghe Lời Chúa. Đó là lời dạy của Hội đồng Giám mục Việt nam năm 2000 : “Bậc cha mẹ phải cố gắng biến những giây phút cả gia đình qui tụ bên nhau thành cơ hội để cầu nguyện, đọc và suy niệm Sách Thánh.” Lời Chúa thấm nhuần vào tâm hồn mỗi người sẽ phát sinh những hoa trái thánh thiện cho gia đình. Để được như vậy, mỗi thành viên trong gia đình, như đức Maria, luôn suy đi nghĩ lại Lời Chúa và áp dụng vào đời sống hằng ngày.
Cu nguyện bằng kinh Mân Côi
Có thể nói trong các việc đạo đức, đọc kinh Mân Côi là một phương cách cầu nguyện dễ dàng nhất. Mọi người, từ trẻ em đến người già đều có thể đọc kinh này mọi lúc mọi nơi.
Lời kinh tuy đơn sơ giản dị nhưng lại chất chứa một ý nghĩa cao sâu đến nỗi kinh Mân Côi được coi là bản Phúc Âm tóm gọn. Đọc và suy niệm kinh Mân côi chính là đọc và suy niệm về công trình cứu độ của Thiên Chúa thực hiện noi Đức Giêsu và mẹ Maria.
Việc đọc kinh Mân Côi trong gia đình được các Giáo hoàng đề nghị, nhất là thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, ngài đã dành một Tông huấn (Rosarium Virginis Mariae) để nói về tầm quan trọng của kinh Mân Côi trong đời sống Hội Thánh và gia đình. Đức Phaolô VI khuyến dụ: “Tràng chuỗi kính Đức Trinh Nữ Maria phải được coi là một trong những kinh nguyện chung tuyệt hảo và hữu hiệu nhất mà Hội Thánh mời gọi mọi người trong gia đình Kitô hữu đọc với nhau. Tôi vui sướng tưởng nghĩ và tha thiết hy vọng rằng, khi gia đình sum họp để cầu nguyện, việc lần chuỗi Mân Côi sẽ là một hình thức được quý chuộng và thực hành thường xuyên.” Và thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II còn thêm rằng, việc đọc kinh Mân Côi là cách thức trung thành với Đức Maria và noi theo cuộc sống của Mẹ, nhờ đó, sự hiệp thông trong gia đình được nuôi dưỡng và là yếu tố phát triển linh đạo gia đình mà đạt tới hạnh phúc.
Kết luận
Một lần nữa, chúng ta khẳng định lại với nhau rằng việc cầu nguyện trong gia đình hết sức cần thiết. Nó được thể hiện cụ thể cách riêng nơi mỗi thành viên trong việc cầu nguyện cá nhân với Thiên Chúa và cách chung là cầu nguyện chung với nhau trong giờ kinh nguyện chung gia đình. Chính khi cầu nguyện, gia đình có Thiên Chúa hiện diện, hướng dẫn và gìn giữ. Nhờ đó, gia đình trở nên hạnh phúc. Thiên Chúa cũng là nguyên nhân chính tác động nơi mỗi thành viên cầu nguyện để luôn ý thức và xây đựng hạnh phúc trong gia đình mình. Không cầu nguyện, chắc chắn, gia đình sớm muộn gì cũng sẽ có những xung đột, những bất hoà, những đổ vỡ và những đau khổ bởi vì không có Thiên Chúa hiện diện. Xin Thiên Chúa chúc lành và ban hạnh phúc cho mỗi gia đình và cho toàn thể gia đình nhân loại.
Giuse Đình Chiến OP

ASEAN cứng giọng với Trung Quốc về Biển Đông: Thời cơ cho Việt Nam

ASEAN cứng giọng với Trung Quốc về Biển Đông: Thời cơ cho Việt Nam

Các ngoại trưởng Asean trước hội nghị với ngoại trưởng Trung Quốc tại Naypyitaw ngày 9/8/2014. REUTERS/Soe Zeya Tun
Các ngoại trưởng Asean trước hội nghị với ngoại trưởng Trung Quốc tại Naypyitaw ngày 9/8/2014.
REUTERS/Soe Zeya Tun
Phải chăng các hành động khiêu khích ngày càng dữ tợn của Trung Quốc tại Biển Đông, đặc biệt là đối với Việt Nam với vụ giàn khoan HD-981, đã bắt đầu khiến cho khối ASEAN bớt dè dặt trong đối sách nhắm vào Bắc Kinh? 
Câu hỏi này đã được giới quan sát nêu lên sau khi Hội nghị Ngoại trưởng Hiệp hội các Quốc gia Đông Nam Á, họp lại tại Miến Điện ngày 08/08/2014, đã nhất trí thông qua một bản Thông cáo chung, trong đó vấn đề Biển Đông đã được nêu bật với nhiều chi tiết hơn bình thường cũng như với những từ ngữ khá cứng rắn.
Về lập trường chung của khối ASEAN trên vấn đề Biển Đông, đánh giá của giới quan sát dĩ nhiên không đồng nhất với nhau. Có ý kiến cho rằng phản ứng của khối nước Đông Nam Á trước các hành vi quyết đoán của Trung Quốc trên Biển Đông tiếp tục yếu ớt. Lý do là nội bộ ASEAN vẫn chia rẽ, với nhiều nước vì lợi ích riêng tư nên tránh động chạm Bắc Kinh, trong lúc các quốc gia bị Trung Quốc trực tiếp chèn ép lại muốn ASEAN cứng rắn hơn, đặc biệt sau hành động thô bạo của Bắc Kinh với vụ giàn khoan HD-981.
ASEAN vẫn bị tê liệt hay đã tiến bước trên hồ sơ Biển Đông?
Điển hình cho các đánh giá về thái độ e ngại Trung Quốc của ASEAN là bài phân tích của nhà báo kỳ cựu Bertil Lintner đăng trên chuyên san trên mạng YaleGlobal của trường Đại học Mỹ Yale ngày 12/08/2014, theo đó: “Sự tê liệt của ASEAN giúp cho Trung Quốc rảnh tay tại Biển Đông”. Giới phân tích đều ghi nhận là tại các hội nghị của ASEAN, Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị đã thẳng thừng bác bỏ đề nghị của Mỹ yêu cầu “đóng băng” các hành vi khiêu khích tại Biển Đông, nhận chìm kế hoạch hành động ba điểm của Philippines, và khẳng định trở lại chủ quyền Trung Quốc trên hầu như toàn bộ Biển Đông.
Ngược lại với dòng ý kiến kể trên, cũng có nhiều đánh giá cho rằng lần này ASEAN đã có tiến bộ trên vấn đề Biển Đông. Bài phân tích của nhà báo Clint Richards trên báo mạng The Diplomat ngày 11/08/2014 chẳng hạn đã chạy tựa “Dù Bộ Quy tắc Ứng xử còn xa vời, nhưng ASEAN đã có bước tiến”. Một số tờ báo thì nhắc lại nguyên văn đánh giá của một số quan chức Mỹ cao cấp ngày 10/08/2014, theo đó Trung Quốc đã bị đẩy lùi nhân Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN.
Dẫu sao thì phải công nhận rằng tranh chấp Biển Đông quả là đã gây sóng gió ở các Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN lần này (08-10/08/2014) tại Miến Điện, với sự đối đầu Mỹ Trung. Bằng chứng thấy rõ là ngay cả sau khi các cuộc họp đã kết thúc, hôm 11/08/2014, Trung Quốc vẫn lên tiếng gay gắt tố cáo Mỹ là kẻ gây rối, buộc Washington tố ngược lại rằng chính Bắc Kinh mới là bên gây bất ổn bằng các hành động hung hăng nhắm vào các láng giềng.
Sóng gió cũng nổi lên ngay tại Hội nghị các Ngoại trưởng ASEAN. Dấu hiệu nổi cộm nhất là bản Thông cáo chung chỉ được công bố hôm 10/08/2014, tức là hai ngày sau khi hội nghị Ngoại trưởng kết thúc. Trong khoảng thời gian đó, 10 nước được cho là vẫn tiếp tục “đàm phán” – tức là vẫn còn bất đồng – về các nội dung cần đưa vào bản Thông cáo.
Theo tiết lộ của hãng tin Nhật Kyodo trong bản tin ngày 10/08, chính theo đề nghị của Việt Nam mà bản Thông cáo chung của ASEAN đã nâng cấp độ của mối quan ngại chung của ASEAN về diễn biến gần đây tại Biển Đông, khi đưa từ “serious” – tức là “nghiêm trọng” hay “sâu sắc” vào văn kiện chung. Việc bản dự thảo bỏ qua từ này – cho dù đã có trong bản Tuyên bố riêng về Biển Đông ngày 10/05/2014 – cho thấy là trong các thành viên ASEAN, một số nước vẫn e ngại không muốn đụng chạm Trung Quốc.
Brunei, Cam Bốt, Lào, Miến Điện và Thái Lan đều ‘sợ’ Trung Quốc?
Một số nhà ngoại giao thạo tin cũng tiết lộ cho Kyodo biết là nước nào trong ASEAN có thái độ e ngại Trung Quốc. Lập trường đó đã được phản ánh qua cuộc tranh cãi về khả năng nhắc đến tranh chấp Nhật-Trung trên Biển Hoa Đông trong bản Thông cáo chung của ASEAN.
Dự thảo ban đầu của văn kiện này có đoạn nói về mối quan ngại của ASEAN đối với “những căng thẳng hiện nay ở Biển Hoa Đông”, bắt nguồn từ tranh chấp lãnh thổ gay gắt giữa Nhật Bản và Trung Quốc về quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, và kêu gọi các quốc gia liên quan “kiềm chế hành động đơn phương làm gia tăng căng thẳng và thay đổi hiện trạng”.
Thế nhưng toàn bộ đoạn văn này đã bị xóa bỏ trong bản Thông cáo chung. Theo các nguồn tin trên, có năm nước là Brunei, Cam Bốt, Lào, Miến Điện và Thái Lan đã yêu cầu xóa bỏ điều khoản này trong phiên bản cuối cùng của bản thông cáo, rõ ràng là vì đã cân nhắc hơn thiệt trong các mối quan hệ của họ với Trung Quốc.
Đối lập với nhóm quốc gia nói trên là Philippines, Singapore và Việt Nam, đã thúc giục ASEAN giữ lại đoạn văn, trong khi hai thành viên còn lại là Indonesia và Malaysia không có quan điểm về vấn đề này.
Dẫu sao thì cũng phải công nhận rằng, trên vấn đề Biển Đông, các Ngoại trưởng ASEAN đã có được sự đồng thuận tương đối, thể hiện rõ rệt trong bản Thông cáo chung. Nhận xét chung của nhà báo Clint Richards trên báo mạng The Diplomat ngày 11/08/2014 theo đó ASEAN đã có “bước tiến” cũng là ý kiến của Giáo sư Ngô Vĩnh Long, thuộc Đại học Maine (Hoa Kỳ), một nhà nghiên cứu kỳ cựu về Biển Đông.
Trả lời phỏng vấn của RFI, Giáo sư Long cho rằng qua bản Thông cáo chung lần này các nước ASEAN đã nói rõ: “Nếu tiếp tục gây hấn trên Biển Đông, Trung Quốc không chỉ gây hấn với Việt Nam mà với toàn khu vực và thế giới”, và nhân Hội nghị Ngoại trưởng ASEAN tại Miến Điện vừa qua, đề nghị ‘đóng băng’ các hành vi khiêu khích “không phải chỉ là của Mỹ, mà là của hầu hết các nước trong khu vực”.
Trong bối cảnh đó, Giáo sư Ngô Vĩnh Long thấy rằng Việt Nam nên thúc đẩy hơn nữa sự cộng tác với các nước ASEAN, Mỹ và các nước đồng minh của Mỹ (như Nhật, Hàn Quốc và Úc) trong việc thực hiện triệt để bản Thông cáo chung vừa qua.
Dưới đây là bài phỏng vấn mà Giáo sư Long đã dành cho RFI:
Căn cứ vào bản Thông cáo chung, có thể nói là ASEAN đã “cứng rắn” hơn một chút trên vấn đề Biển Đông hay không?
ASEAN có cứng rắn hơn trên vấn đề Biển Đông vì Thông cáo chung (công bố) ngày 10 tháng 8 này lần đầu tiên có 7 điều khoản tương đối chi tiết về Biển Đông. Điều khoản đầu về Biển Đông – điều 149 – của Thông cáo chung, khẳng định:
“Chúng tôi tiếp tục quan ngại sâu sắc về những diễn biến gần đây làm gia tăng căng thẳng ở biển Đông và khẳng định lại tầm quan trọng của việc duy trì hòa bình, ổn định, an ninh biển cũng như tự do hàng hải và hàng không ở Biển Đông”.
Các nước ASEAN không những “quan ngại sâu sắc” mà, trong Điều khoản 151, còn chỉ trích những “hành động gây phức tạp tình hình và làm phương hại đến hòa bình, ổn định và an ninh ở biển Đông.”
Do đó, Điều khoản nầy yêu cầu “giải quyết tranh chấp thông qua các biện pháp hòa bình, không đe dọa hoặc sử dụng vũ lực, bao gồm đối thoại thân thiện, tham vấn và thương lượng, phù hợp với các nguyên tắc được công nhận của luật pháp quốc tế, trong đó có Công ước LHQ về Luật biển 1982 (UNCLOS)”
Tuy không đề cập đến Trung Quốc, hai điều khoản vừa trích cho ta biết rõ là tất cả các nước ASEAN cho rằng những hành động của Trung Quốc đã làm phương hại đến hoà bình, ổn định và an ninh ở Biển Đông cũng như không phù hợp với các nguyên tắc của luật pháp quốc tế.
Có yếu tố gì mới hơn trong phần nói về Biển Đông so với các Thông cáo chung trước đây hay không? Đặc biệt là so với bản thông cáo chung riêng rẽ về Biển Đông được công bố ít lâu sau sự cố HD-981?
Các bản thông cáo chung trước đây chỉ nói chung chung, và bản Thông cáo chung ngày 10 tháng 5, sau sự cố Hải Dương 981, chỉ nói đến “quan ngại sâu sắc về những diễn biến gần đây” nhưng không có đề cập đến “những hành động làm phương hại đến hoà bình” như trong Điều khoản 151 của Thông cáo chung lần này.
Việc này cho biết là nếu Trung Quốc tiếp tục gây hấn trên Biển Đông thì Trung Quốc không chỉ gây hấn với Việt Nam mà với toàn khu vực và thế giới. Đây là điều mà tôi nghĩ là bản Thông cáo này nói rõ.
Thêm vào đó là Điều khoản 152 nêu đích danh Trung Quốc trong quan hệ với các nước thành viên ASEAN và nhấn mạnh rằng:
“Chúng tôi nhất trí tăng cường tham vấn với Trung Quốc về các biện pháp và cơ chế nhằm bảo đảm và tăng cường hơn nữa việc thực hiện đầy đủ và hiệu quả DOC một cách tổng thể, nhất là Điều 4 và Điều 5, cũng như đàm phán thực chất để sớm đạt được bộ Quy tắc ứng xử biển Đông (COC).”
Cụm từ “đàm phán thực chất” được lập lại trong Điều khoản 154 khi nói về hai hội nghị về DOC sẽ được tổ chức vào tháng 10.2014 tại Bangkok (Thái Lan).
Điều này cũng cho biết là Trung Quốc từ trước đến nay không chịu đàm phán thực chất, mà lại cố tình tránh né. Nay khối ASEAN và các nước tham dự Hội nghị vừa qua muốn Trung Quốc phải đàm phán đàng hoàng, không tránh né, và đàm phán thực chất, nếu không thì ASEAN phải thay đổi thái độ với Trung Quốc trong tương lai.
Theo Kyodo, chính Việt Nam đã gây sức ép buộc đưa từ ngữ “serious” vào bản Thông cáo chung của ASEAN. Phải chăng đó là một dấu hiệu cho thấy là Việt Nam kiên quyết hơn trong đối sách chống Trung Quốc về Biển Đông?
Cụm từ “quan ngại sâu sắc” (seriously concerned) đã được nêu ra trong Thông cáo chung của các bộ trưởng ASEAN ngày 10 tháng 5 rồi. Nhưng vấn đề Việt Nam có cương quyết hơn trong đối sách với Trung Quốc về Biển Đông hay không thì còn phải tùy những hành động thiết thực của Việt Nam trong thời gian tới là gì?
Ví dụ như Việt Nam có ủng hộ Philippines trong vấn đề kiện Trung Quốc về đường lưỡi bò hay cùng kiện với Philippines không? Nếu không thì Việt Nam có tự khởi kiện Trung Quốc về đường lưỡi bò và về việc Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa và một số đảo ở Trường Sa để sau đó dùng các vị trí này đe doạ an ninh của Việt Nam nói riêng và của khu vực và thế giới nói chung hay không?
Tôi nghĩ rằng một cụm từ ở một hội nghị không phản ánh được dấu hiệu là Việt Nam có kiên quyết hơn hay là không.
Mỹ hay Trung Quốc thắng tại Hội nghị ASEAN lần này trên vấn đề Biển Đông? Mỹ thì tự nhận là mình thắng, còn một số quan sát viên thì cho rằng Trung Quốc đã đẩy lùi được đề nghị của Mỹ muốn đóng băng các hành động khiêu khích.
Vấn đề không phải là ai thắng ai thua tại bàn hội nghị mà là ai có những hành động gì để đem lại an ninh và hoà bình cho khu vực và thế giới.
Việc “đóng băng” các hành động khiêu khích thực chất chỉ là việc lập lại điều 5 của DOC, trong đó có nói: “Các nước thành viên của DOC phải tự kiềm chế những hành động gây phức tạp hay leo thang tranh chấp và làm phương hại đến hoà bình và ổn định, trong đó có việc tự kiềm chế những hoạt động nhằm tạo cư trú trên những đảo, những cồn cát, và những mõm đá, v.v., hiện nay không có người ở.”
Do đó, đề nghị “đóng băng” trong hội nghị vừa qua không phải chỉ là của Mỹ, mà là của hầu hết các nước trong khu vực.
Ví dụ như Ngoại trưởng Philippines có đưa ra sáng kiến “Kế hoạch hành động 3 điểm (TAP, Three Actions Proposal) nhằm kiểm soát và giảm căng thẳng ở Biển Đông, nhưng Ngoại trưởng Vương Nghị của Trung Quốc lập tức bác bỏ. Việc bác bỏ này chứng tỏ Trung Quốc thực sự không muốn theo lập trường của mình (đã ghi) trên bản Tuyên bố DOC.
Dù sao đi nữa thì Điều khoản 155 của Thông cáo chung cũng ghi nhận sáng kiến này của Philippines vì nó phù hợp với Điều 4 và Điều 5 của DOC cũng như luật pháp quốc tế.
Do đó, không hẳn Trung Quốc đã thắng tại bàn hội nghị. Thêm vào đó thái độ bất chấp và ngoan cố của Trung Quốc có thể càng ngày càng làm cho các nước ASEAN thấy cần phải dựa vào thế lực của Mỹ để bảo vệ an ninh chung.
Việc các quan chức Mỹ nào đó tự cho là Mỹ thắng thì tôi thấy có thể chính bản thân họ vốn là những luật sư hơn là những nhà ngoại giao… Bởi vì vấn đề của ngoại giao không phải là thắng thua ở bàn hội nghị, không phải chỉ nói suông, mà cần được củng cố bằng những hành động thiết thực, nhất là bằng sức mạnh quân sự.
Thành ra, trong khi Việt Nam còn yếu trong lãnh vực này, thì Mỹ chẳng hạn đã tăng cường quan hệ quân sự với Việt Nam. Vừa qua, Đại tướng Martin Dempsey, Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ mới vừa đi thăm Việt Nam, và theo dự kiến, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel cũng sẽ đi thăm Việt Nam vào cuối năm nay.
Vấn đề ở đây là Mỹ sẽ củng cố quan hệ với Việt Nam và các nước trong khu vực. Theo tôi, đây là một vấn đề rất cần thiết, cho nên mới vừa ra khỏi bàn hội nghị mà nói là thắng hay là thua, thì đó đúng là kiểu nói của luật sư, hơn là của các nhà làm ngoại giao.
Sắp tới đây Việt Nam có thể làm gì?
Bản Thông cáo chung của ASEAN vẫn còn chung chung, mặc dù đã dưa ra nhiều điều khoản chi tiết hơn các bản Thông cáo trước đây. Theo tôi thì sắp tới đây, Việt Nam nên thúc đẩy hơn nữa sự cộng tác với các nước ASEAN, đặc biệt là với Mỹ và các đồng minh của Mỹ (như Nhật, Hàn Quốc và Úc) trong việc triển khai và thực hiện triệt để bản Thông cáo chung vừa qua. Công việc triển khai và thực hiện bản thông cáo này rất quan trọng.
Theo tôi, việc “khẳng định lại tầm quan trọng của việc duy trì hòa bình, ổn định, an ninh biển cũng như tự do hàng hải và hàng không ở biển Đông” trong Điều khoản 149 của Thông cáo chung, cũng như trong tuyên bố của tướng Martin Dempsey tại Việt Nam, cho thấy đó là chiều hướng chung của khu vực và của Mỹ. Cho nên việc chỉ chú trọng đến tranh chấp chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa là không đúng hướng.
Nội dung Điều khoản 149 cũng là chính sách của Mỹ từ trước đến nay, do đó, Mỹ có thể giúp điều phối các hoạt động của các nước trong khu vực trong việc trấn an và đối phó với Trung Quốc. Nếu Trung Quốc tiếp tục thách thức và không chịu dàn xếp ổn thoả qua thương lượng thì Việt Nam nên khởi kiện Trung Quốc và vận động các nước đề cập trên, cũng như cộng đồng thế giới, ủng hộ Việt Nam trong việc làm thiết thực này.
Nói ngắn gọn, bản Thông cáo chung là một bước đầu tích cực, nhưng bước đầu này cần phải được triển khai và thực hiện triệt để, và vai trò của Việt Nam trong việc này rất quan trọng. Nếu Việt Nam không lên tiếng mạnh, thì khó cho các nước khác trong khu vực, cũng như khó cho Mỹ, một nước rất xa, để vận động quần chúng của họ, để có thể ủng hộ Việt Nam và các nước khác trong khu vực.
Trọng Nghĩa

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

Khai Giảng Giáo Lý năm học 2014 - 2015 tại giáo xứ Hòa Ninh

Chiều hôm nay Chúa Nhật 20 Thường Niên Năm A giáo xứ Hòa Ninh tổ chức lễ Khai giảng giáo lý năm học mới 2014 - 2015, khoảng 1000 học sinh trong toàn xứ và 55 thầy cô Giáo lý viên cùng đông đảo bà con đến trong toàn giáo xứ trong lễ khai giảng các em được Cha xứ trao  phần thưởng cho các em học sinh giỏi, khá và thầy cô Giáo lý viên cũng nhận được bằng khen từ Cha xứ sau bao năm miệt mài đèn sách cùng các em!

TT Hòa Ninh

Thứ Năm, 14 tháng 8, 2014

Thánh Lễ tĩnh tâm Hội Mân Côi Hòa Ninh nhân dịp kỷ niệm 150 năm thành lập giáo xứ



Sau một ngày Hội Mân Côi giáo xứ Hòa Ninh tĩnh tâm và cầu nguyện, buổi chiều  thánh lễ tạ ơn được diễn ra trong bầu khí linh thiêng của năm thánh giáo xứ, tất cả 400 hội viên tham dự đầy đủ và sốt sắng.
Ban TT Hòa ninh

Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Giáo xứ Hoà Ninh: Đại lễ kỷ niệm 150 năm thành lập


Đức Thánh Cha Phanxicô đã rộng ban cho giáo xứ Hoà Ninh đặc ân Năm Thánh nhân dịp kỷ niệm 150 năm thành lập, với sắc lệnh của Toà Ân Giải Tối Cao ký ngày 8/11/2013. Sau hơn 8 tháng kể từ ngày khai mạc Năm Thánh (3/12/2013), giáo dân giáo xứ Hoà Ninh đã đón nhận muôn vàn hồng ân. Trong chuỗi ngày cao điểm của Tuần đại phúc, Đức cha phụ tá Phêrô Nguyễn Văn Viên đã về dâng thánh lễ Tạ ơn và ban Bí tích Thêm sức cho 232 con em trong giáo xứ. Cùng đồng tế với Đức cha Phêrô có 29 linh mục đang làm mục vụ tại các giáo xứ trong và ngoài tỉnh Quảng Bình.
Lịch sử bi hùng
Quả là một dịp đáng nhớ, một mốc thời gian trọng đại và chuỗi ngày hồng ân đối với bà con giáo xứ Hoà Ninh. Câu khẩu hiệu: “Tri ân quá khứ - chấn hưng hiện tại - vững bước tương lai” đã nói lên hết những tâm tình tạ ơn, tin tưởng và hi vọng của gần năm ngàn con tim giáo xứ Hoà Ninh. Dịp đại lễ cũng là thời điểm để mỗi người con Hòa Ninh hôm nay ôn lại quá khứ để tri ân các bậc tiền nhân đã gieo vãi và nuôi dưỡng hạt giống Đức Tin cũng như dày công dựng xây giáo xứ. Hoà Ninh - hai tiếng bình dị, thân thương mà thiêng liêng, mảnh đất “địa linh nhân kiệt” với bề dày lịch sử 150 năm trải qua bao bước thăng trầm. Tưởng như “Hoà Ninh là đất bình yên/ Trên hoà dưới thuận thiên niên thọ tường”, nhưng lịch sử cho thấy Hoà Ninh đã phải trải qua bao thử thách do thời cuộc và lòng người không thuận, tưởng chừng như không thể vươn dậy được: 3 lần nhà thờ bị phá hủy do cấm cách bách hại và bom đạn chiến tranh. Tuy nhiên, những người con Hoà Ninh luôn kiên cường chống chọi và sẵn sàng đối diện với mọi đau thương trong niềm tin tưởng vào Chúa quan phòng nhờ sự cầu bầu của thánh Phanxicô Xaviê bổn mạng giáo xứ.
Giáo xứ Hoà Ninh tiền thân là giáo họ Làng Đoàn. Cột mốc đáng nhớ của giáo họ Làng Đoàn là việc nhận thánh Phanxicô Xaviê làm bổn mạng và xây dựng nhà nguyện năm 1801. Từ một họ đạo nhỏ bé, trải qua bao biến cố thăng trầm, làng Đoàn đã được Đức cha Gauthier Ngô Gia Hậu nâng lên hàng giáo xứ vào ngày 23/12/1864 với tên là Hoà Ninh. Năm 1886, Hoà Ninh phải đối mặt với binh đao do các “thân hào văn sĩ” và phong trào Cần Vương cấm và bắt đạo dấy lên. Nhiều giáo dân vì trung thành làm chứng cho Đức Tin đã bị sát hại hoặc lâm cảnh tù tội; nhà thờ bị đốt phá. Tuy nhiên, đến năm 1887, bà con giáo dân cùng với cha xứ lúc đó là Phêrô Hoàng Đức Nguyên chung tay xây dựng lại thánh đường. Kể từ đó, giáo xứ Hoà Ninh ngày một phát triển mạnh mẽ, số giáo dân ngày càng gia tăng.
Trải qua chặng đường 150 năm, đến nay Hoà Ninh với số giáo dân là 4874 người, và đã cống hiến cho Giáo Hội nhiều người con ưu tú, trong đó có 56 linh mục và hơn 70 tu sĩ nam nữ.
Chuỗi ngày hồng ân
Ai ghé qua Hoà Ninh vào dịp này đều có thể nhận thấy sự rạng rỡ trên khuôn mặt những tín hữu nơi đây. Bởi lẽ, đây là chuỗi ngày hồng ân đối với giáo xứ Hoà Ninh, với 3 điểm nhấn là tuần Đại phúc, Thánh lễ ban Bí tích Thêm sức cho 232 em và Thánh lễ cao điểm kỷ niệm 150 thành lập giáo xứ.
Trong thánh lễ cao điểm, Đức cha Phêrô đã giúp bà con Hoà Ninh hiểu được ý nghĩa, giá trị của thời gian và truyền thống. Ngài nhắc nhớ mỗi người hãy luôn ý thức về các giá trị đó để biết gắn kết nó vào trong tình thương của Thiên Chúa, Đấng là Chủ không gian và thời gian. Ngài nói: “Thiên Chúa luôn sống ở thì hiện tại. Con người chúng ta là thụ tạo nên bị lệ thuộc vào thời gian còn Thiên Chúa thì không. Chúng ta có quá khứ, hiện tại và tương lai, còn Thiên Chúa thì luôn hiện hữu. Tuy nhiên, thời gian chóng qua của kiếp người lại là ân ban của Thiên Chúa, bởi qua kiếp sống này chúng ta cố gắng để tiến về sự sống trường tồn bên Chúa chúng ta”. Ngài cũng mong muốn mỗi người hãy biết nhìn về quá khứ để tỏ lòng thành kính, tri ân và tiếp bước các bậc tiền nhân nhằm phát huy những truyền thống tốt đẹp nhờ đó giữ vững và làm triển nở Đức Tin trong hiện tại và tương lai.
Trước đó, Đức cha đã cắt băng khánh thành và làm phép ngôi trường giáo lý mới của giáo xứ. Đặc biệt, vào lúc 6 giờ sáng thứ 6 ngày 01/08, Đức cha đã chủ tế thánh lễ Ban Bí tích Thêm Sức cho 232 em. Việc lãnh nhận ấn tín Chúa Thánh Thần với bảy Ơn Cả sẽ làm cho các em trưởng thành hơn về đời sống đức tin, trở thành những chứng nhân, can đảm và hăng say lên đường rao truyền Tin Mừng tình yêu của Chúa cho mọi người mà các có dịp gặp gỡ
Được biết, trong những ngày đón mừng đại lễ, cha quản xứ Antôn Hoàng Minh Tâm đã tổ chức nhiều chương trình đặc sắc đem lại niềm phấn khởi, vui tươi cho bà con giáo dân. Các chương trình giao lưu thánh ca và các sinh hoạt đạo đức đã lôi cuốn hàng ngàn người tham dự.
Năm thánh Giáo xứ Hoà Ninh 2013 - 2014
Với sắc lệnh PAENITENTIARIA APOSTOLICA Prot. N. 647/13/I, Tòa Ân Giải Tối Cao đã chấp thuận việc mở Năm Thánh để kỷ niệm 150 năm thành lập giáo xứ Hoà Ninh (1864 – 2014) theo thỉnh nguyện của Đức Giám mục giáo phận và nguyện ước của cộng đoàn giáo xứ Hoà Ninh. Theo đó, Năm Thánh được bắt đầu từ ngày Lễ kính thánh Phanxicô Xaviê bổn mạng giáo xứ (3/12/2013) và sẽ kết thúc vào chính ngày lễ này – 3/12/2014. Trong Năm Thánh này, Toà Thánh rộng ban ơn toàn xá cho các tín hữu đến đây (với những điều kiện thông thường) trong các dịp:
- Ngày khai mạc và bế mạc Năm Thánh
- Các ngày Lễ Trọng trong Năm Thánh
- Ba ngày Tết Nguyên Đán
- Ba ngày cao điểm của Tuần Chầu Lượt
- Ngày cuối cùng kỳ tĩnh tẫm của nhóm tại đây.
 Nhờ biết tạ ơn Thiên Chúa và tri ân các bậc tiền nhân, mọi con cái Hòa Ninh hôm nay sẽ tiếp nối những bước bi hùng của cha ông, vượt qua muôn vàn thử thách, với niềm tin son sắt, dựng xây gia đình Hòa Ninh ngày càng sáng lạn và hướng tới tương lai trong tình yêu quan phòng của Thiên Chúa.